Tiêu Vũ đánh lên ngực của Qúy Huyền, thẹn thùng cười, nói: “Qủy sứ à, nói cái gì đấy? Người ta còn lấy của em mấy chục vạn đó! Sau có thể chuẩn đoán sai được.”
Qúy Huyền cạn lời: “Hôm qua em lại đọc tiểu thuyết nào đấy.”
Tiêu Vũ khá thích xem tiểu thuyết nhưng vì bảo toàn tính mạng, hầu hết thời gian cô đều dùng cho việc luyện đàn piano. Cô không có ý kiến gì với tiểu thuyết ngôn tình hơn nữa đọc tiểu thuyết là niềm vui lớn nhất của cô nhưng dưới tình huống là cô phải giải quyết hết toàn bộ việc làm cô đau đầu.
Qúy Huyền đỡ Tiêu Vũ vào ghế sofa trong phòng mình, rồi đi nhặt quải trượng khi đó Qúy Du đã thay xong quần áo và chạy ra ngoài.
Cô bé thấy Qúy Huyền liền nói: “Cha, cha, con vừa thấy mẹ đi được đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây