Y Lam Nhã cười hỏi lại cô: “Cô Tiêu nói gì thế? Tôi không hiểu.”
Tiêu Vũ không giận, nhìn Y Lam Nhã, hai mắt đen nhánh chợt đanh lại trên khuôn mặt trẻ con: “Y Lam Nhã, cô không cần hiểu gì cả, chỉ cần nhớ cho kỹ, nhà họ Quý không phải là thứ cô có thể mơ tưởng.”
Y Lam Nhã oan uổng nói: “Cô Tiêu nói vậy thật oan cho tôi quá, nhưng mà cô Tiêu lấy thân phận gì để cảnh cáo tôi? Cô chẳng qua cũng chỉ sống nhờ ở đây mà thôi.”
“À, bằng việc sáu năm trước tôi sinh con gái, ba năm trước lại sinh con trai đấy!” Tiêu Vũ nói tỉnh bơ.
Y Lam Nhã: “......” Tiện nhân!!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây