Tiêu Nhược Quang lập tức cảm khái mà nói: “Đúng là rất đông.”
Văn Liệt cúi đầu, ừ một tiếng.
Tiêu Vũ liếc nhìn cậu một hồi, mới ngẩng đầu vỗ nhẹ đầu cậu.
Chỉ mới là một đứa nhỏ thôi, mà đã phải chịu đựng như vậy để lấy được một tương lai như trong sách,liệu cậu nhóc thật sự muốn thế không? Văn Liệt cảm thấy đỉnh đầu có chút nặng, cậu liền né tránh, xấu hổ nói: “Dơ.”
Quý Huyền nhìn cậu nhóc qua kính chiếu hậu, hỏi: “Vì sao không tắm?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây