Lâm Ca Nhi liếc nhìn, nàng không thể sinh ra nhi tử lớn như hắn được.
Cũng lạ, Hứa Thanh Nghi rõ ràng chưa đến hai mươi, vẫn là một thiếu nữ, nhưng nàng làm dưỡng mẫu của ba huynh đệ bọn họ lại không hề có chút gượng gạo nào.
Đó là điều đương nhiên, tâm hồn Hứa Thanh Nghi đã ba mươi mấy tuổi, sống đến từng tuổi này, những gì nên trải qua đều đã trải qua, chín chắn lý trí và điềm tĩnh, làm mẹ của Lâm Ca Nhi thì quá đủ tư cách rồi.
“Thế nào, còn nhớ đại khái vị trí chôn cất không?” Hứa Thanh Nghi hỏi.
Lâm ca nhi ngẩng đầu, chỉ vào một thân cây phía trước: “Đại khái là quanh gốc cây kia.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây