“Đúng vậy, rất giống.” Dũng Quốc công phu nhân nhìn gương mặt hắn với vẻ nhớ nhung và bi thương, khẳng định gật đầu: “Nếu như Tương ca nhi và thê tử của nó năm đó có con, thì cũng trạc tuổi ngươi rồi.”
Lâm ca nhi im lặng một chút, có thể hiểu được tâm trạng của Dũng Quốc công phu nhân, nhưng hắn không thể nào là con của Ngưng Uyên công tử, bởi vì xuất thân của hắn và công hầu quý tộc cách nhau một trời một vực.
Đương nhiên, hắn cũng không tự ti, bởi vì hiện tại hắn rất tốt.
“Xin ngài nén bi thương.” Lâm ca nhi nói xong câu này, hành lễ vãn bối với Dũng Quốc công phu nhân: “Ta còn phải đi học, xin thất lễ.”
A Bạch: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây