Tùy tùng dẫn Thẩm Tri Tiết đến nhã gian rộng lớn, dâng trà nóng và rượu, sau đó lại gọi một đám vũ cơ tới múa.
“Thẩm công tử xin chờ một lát, chủ nhân nhà ta sẽ tới ngay.” Hắn nói.
“Được.” Thẩm Tri Tiết thầm nghĩ thật xa hoa, nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, cũng không phải kẻ chưa thấy qua sự đời.
Cách một bức vách, chủ nhân thuyền hoa qua ô cửa sổ nhỏ chạm hoa trên vách, đang lặng lẽ quan sát thư sinh ở gian ngoài.
Quả là môi hồng răng trắng, phong lưu tuấn tú, là tướng mạo tuấn tú hiếm thấy, toàn thân lại toát ra vẻ thư sinh nho nhã, trông rất có học thức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây