Tạ Uẩn Chi ôm eo nàng, đầu ngón tay nghịch ngợm tua rua trang trí bên hông nàng, thấp giọng nói: “Viết chữ ban đêm hại mắt, để mai hãy viết, không vội chút thời gian này.”
”Thiếp đang đến kỳ.” Hứa Thanh Nghi tưởng hắn đang đòi hỏi nên cố ý nói.
”Ta biết, nên mới bảo nàng nghỉ ngơi sớm một chút.” Tạ Uẩn Chi nói.
Đầu bút của Hứa Thanh Nghi khựng lại, thì ra là mình đã hiểu lầm, chàng chỉ quan tâm mình thôi.
”Được rồi, vậy ban ngày viết tiếp.” Hứa Thanh Nghi đặt bút xuống, đậy nắp hộp mực lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây