“Cũng là duyên phận thôi.” Hứa Thanh Nghi cười nói: “Vốn dĩ ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để Uẩn Chi khỏe lại thì sẽ bị bỏ, ai ngờ đôi bên lại bất ngờ hòa hợp được, nên cứ vừa sống vừa trân trọng vậy.”
“...” Lời này nghe mà Hi Ninh công chúa suýt thổ huyết, hít sâu mấy hơi mới bình tĩnh lại, cười khổ nói: “Chuyện tốt mà người khác cầu còn không được, ngươi thì hay rồi, lại nghĩ đến chuyện bị bỏ.”
Đúng là người so người tức chết người.
Đổi lại là người khác có cơ hội này, thế nào cũng không thể bỏ trống vị trí Tạ phu nhân này được.
“Bây giờ ta không phải đang trân trọng rồi sao?” Hứa Thanh Nghi có chút ngượng ngùng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây