Dù có vẻ hơi qua cầu rút ván, nhưng cũng đành chịu, nếu mình tiếp tục qua lại thân thiết với Hi Ninh công chúa, chỉ càng làm chấp niệm của nàng ấy sâu thêm.
Như vậy là hại công chúa.
“Vâng, ta biết rồi.” Hứa Thanh Nghi gật đầu cười nói.
“Ừm.” Tạ Uẩn Chi thấy vậy, ánh mắt trở nên dịu dàng, chăm chú.
Hắn rất thích dáng vẻ dịu dàng thông tuệ, nói một chút là hiểu ngay của thê tử, bèn nhớ tới câu thơ ‘Chi tử vu quy, nghi kỳ thất gia’.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây