Ngước mắt nhìn quanh phòng, đám nha hoàn cần tránh đi quả nhiên đã đi hết, chỉ còn lại hai kẻ không biết xấu hổ là bọn họ.
Thế tử thỏa mãn thú vui tay chân rồi, liền không nhịn được bế thốc thê tử lên, đi vào phòng trong càng thêm yên tĩnh kín đáo.
“Đừng động vào y phục của ta, lười thu dọn.” Hứa Thanh Nghi nói, bây giờ là ban ngày, nàng không có ý định cùng Thế tử lăn lộn một trận ra trò, ăn tạm bữa nhẹ là được rồi.
“Ừm.” Tạ Uẩn Chi hiểu ý phu nhân, cũng không động vào y phục của mình, cứ thế vén tà áo lên, làm sao tiện thì làm vậy, hắn khàn giọng nói: “Vậy phải phiền phu nhân quay người đi rồi.”
Nếu không muốn động y phục, chỉ có thể làm vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây