Hầu gia nghẹn lời, không thể nói được câu nào khuyên giải, muốn đổ trách nhiệm gây ra rạn nứt giữa hai huynh đệ lên đầu hai nàng dâu, nhưng lại thật sự không tiện nói ra.
“Con đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, còn tính chắc rằng hai mẫu tử nhị đệ con sẽ vui vẻ đồng ý. Đây là ép cha đến bước đường cô thế không nơi nương tựa, chỉ có thể trơ mắt nhìn huynh đệ các con phân gia...” Hầu gia trong lòng khó chịu khôn tả, nhưng bản thân lại không có lý, phu nhân và thứ tử cũng gây cản trở, chỉ một mình ông ta kiên trì cũng vô dụng.
Trừ phi ông ta vứt bỏ tấm mặt già này, ép Tạ Uẩn Chi phải thỏa hiệp vì họ, nhưng như vậy, tình phụ tử e rằng cũng chấm dứt, ông ta sao dám?
Tạ Uẩn Chi uống một chén rượu, không nói gì.
“Haiz.” Hầu gia nghiến chặt răng, không dám trách Tạ Uẩn Chi sinh lòng xa cách, chỉ trách thứ tử và phu nhân không đủ tận tâm, năm lần bảy lượt đẩy Tạ Uẩn Chi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây