Nói bọn nhỏ hiểu chuyện liền tỏ ra con cái của Cung Vương phủ không hiểu chuyện, nói mình quản giáo có phương pháp, liền tỏ ra Cung Vương vô năng.
Hứa Thanh Nghi cầm lấy muỗng sứ của Hành Ca Nhi, đút cho Hành Ca Nhi một miếng cơm, chần chờ nói: “Đại khái là hợp ý đi?”
Nàng hạnh phúc cười rộ lên: “Ta không có con, bọn họ không có mẫu thân, có duyên gặp được, liền vừa vặn.”
Nụ cười dịu dàng từ ái này, tự dưng lây nhiễm cho người khác.
Hoàng đế long tâm vui vẻ, liền thật sự động đũa bắt đầu ăn, thầm nghĩ, phần duyên phận này của các ngươi, trong đó còn có công lao của trẫm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây