Tạ Uẩn Chi và thê tử nghĩ đến cùng một nơi.
Sâu trong yết hầu cũng ngứa ngáy, không khỏi ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt tuấn tú hơi quẫn bách.
Cũng là một tiếng ho nhẹ này, khiến Hứa Thanh Nghi bỗng nhiên hồi hồn.
Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt có ba phần bệnh của Thế tử, nghĩ thầm, tội lỗi tội lỗi, người ta vẫn còn là bệnh, mau chú ý bệnh tình mới là chuyện đúng đắn.
“Được, chỉ là tức ngực khó thở thôi sao? Có khó chịu gì không?” Hứa Thanh Nghi hỏi, vội vàng đỡ Thế tử đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây