Hứa Thanh Nghi gật đầu, về phần ngồi xuống, hiện tại nào có tâm tư ngồi xuống.
Liền nắm tay Hành ca nhi đứng ở chỗ này, cười nói: “Chờ ở chỗ này một chút đi.”
Nàng phát hiện Hành ca nhi tựa hồ có chút mơ màng, vì thế ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Hành ca nhi, nói: “Hành ca nhi, cha con tỉnh rồi, có vui hay không?”
Hành ca nhi nghĩ nghĩ, gật đầu: “Vui ạ.” Sau đó tiến lên ôm lấy cổ Hứa Thanh Nghi, dịu dàng nói: “Nhưng nương đừng đi.”
Nó thông minh, còn nhớ rõ nương đã từng nói, chờ cha tỉnh lại sẽ xuất phủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây