Tên cao kia hung hăng trừng mắt với hắn, ý bảo nhìn xem ngõ nhỏ, một cái ngõ cụt như vậy, còn không khống chế được một cô gái hay sao? Dám phản kháng, hừ hừ, bọn họ có rất nhiều chiêu trò, mấy năm trước lúc còn uy phong, ai mà không trốn hắn chứ? Sống không bằng chết, sau khi chơi con bé này xong, cũng là nhân vật anh hùng số một!
Tên lùn cũng đã hiểu, tuy rằng vẫn còn sợ, nhưng không chịu nổi tinh trùng thượng não, âm hiểm cười một tiếng: “Em gái à, nếu tụi anh trộm con chó này, đụng trúng em thì không hay!”
Dư Tương mỉm cười lấy một thứ gì đó từ trong cặp, ánh mặt trời phản chiếu ra một tia sáng từ phía trên.
Hai người đó không hẹn mà cùng nheo mắt, bị ánh sáng làm cho chói mắt.
Dư Tương cầm cây dao găm sắc bén lạnh lẽo ở trong lòng bàn tay dạo qua một vòng, động tác quen thuộc, giọng điệu khinh miệt: “Thử xem? Lúc bà đây chơi cái này còn không biết mày đã sinh ra chưa, tao giỏi thái thịt nhất, đúng lúc cho chó nhà tao ăn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây