Mặc dù đã ngoài năm mươi, nhưng thời gian dường như chưa từng để lại dấu vết trên khuôn mặt ông, khuôn mặt nghiêm nghị ấy vẫn có thể nhìn ra được dáng vẻ oai phong khi còn trẻ.
Tưởng Nguyên Triệu mặc quân phục màu xanh lục, đang ngồi trước bàn làm việc.
Nghe thấy tiếng gõ cửa của người lính, Tưởng Nguyên Triệu ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Thiệu Xuyên đang đứng ở cửa.
Ông nói với người lính: “Được rồi, ở đây không có chuyện gì nữa, xuống trước đi.”
Người lính đóng cửa phòng làm việc trước khi rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây