Mà đôi mắt trong veo sáng ngời của người phụ nữ lại không chớp lấy một cái, trong mắt lấp lánh ánh sáng.
Hạ Thiệu Xuyên thấy vậy cũng nhẹ nhàng động tác, không dám phát ra một tiếng động nào, sợ làm kinh động Ninh Hòa, ảnh hưởng đến việc vẽ của cô.
Nhưng thực tế Ninh Hòa đã sớm phát hiện ra Hạ Thiệu Xuyên ở phía sau rồi, tay cô vẫn không ngừng động tác, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào giấy vẽ, môi khẽ mở, nói với Hạ Thiệu Xuyên ở phía sau.
“Ăn xong cơm trưa không về đơn vị à?”
Hạ Thiệu Xuyên chạm vào mũi, nói: “Ừ, nghỉ một lát rồi về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây