“Thời điểm cô ấy chết vừa vặn là ba mươi năm sau, em chuyển thế được sinh ra nhưng thật khéo, lúc em mười tuổi, em mắc một căn bệnh hiểm nghèo, là bệnh về máu, anh trai em Ninh Trầm đã truyền máu cho em, em đã khỏe lại nhưng cảnh đẹp không dài, chỉ mười năm sau, bệnh của em lại tái phát, cuối cùng không thể khống chế được tình hình bệnh, chết hẳn.”
“Sau khi em tỉnh lại lần nữa thì đến đây.” Đây chính là toàn bộ quá trình Ninh Hòa kể cho Hạ Thiệu Xuyên.
Hạ Thiệu Xuyên rốt cuộc cũng hiểu rõ, anh đưa tay ôm chặt Ninh Hòa vào lòng.
Trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm ấm, đầy đau lòng của người đàn ông: “Lúc đó em nhất định rất đau đúng không?”
Ninh Hòa ánh mắt mơ màng, khóe môi hơi nhếch lên: “Không đau, lúc em bị bệnh, bên cạnh đều là người thân yêu em, đó là lúc em hạnh phúc nhất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây