Mã Tiểu Huệ gật đầu, Ninh Hòa là ân nhân cứu mạng của cô, cả đời này cô sẽ không quên ơn của Ninh Hòa đối với mình.
Giang Mẫn Kha thấy không còn việc gì nữa, sau khi chào tạm biệt họ thì quay người định đi.
Lúc này, Ninh Hòa lại gọi cô lại: “Cô Giang, cô đợi một chút.”
Giang Mẫn Kha quay đầu lại, khó hiểu nhìn cô: “Sao vậy?”
Ánh mắt Ninh Hòa nhìn qua cánh cửa xe đang mở, cô nhìn thấy ngay một túi quần áo trên ghế sau xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây