Ninh Hòa cụp mắt, ánh mắt dừng lại trên bàn tay đang nắm chặt cổ tay cô.
Đôi mắt cáo xảo kia nhìn vào mặt anh, cố tình hỏi: “Anh làm gì thế?”
Hạ Thiệu Xuyên nhét khăn vào tay Ninh Hòa: “Lưng anh lau không tới, em là người yêu anh, chỉ có em mới có thể lau giúp anh.”
Ninh Hòa cười, cũng không trêu anh nữa: “Được rồi, nhưng chỉ một lần này thôi, không có lần sau.”
Hạ Thiệu Xuyên gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây