“Một ngày ba mươi tệ, một tháng là chín trăm tệ, cộng thêm một trăm mười tệ mỗi tháng, em một tháng tổng cộng có một nghìn mười tệ, em muốn tiêu tiền vào những việc gì?” Giọng anh lạnh lùng trầm lắng, không nghe ra chút cảm xúc nào.
Có lẽ là do môi trường tối tăm, tạo cho anh một lớp vỏ bọc, khi Hạ Thiệu Xuyên hỏi những lời này, trái tim anh như bị rạch một nhát, cơn đau dày đặc ập đến.
May là trong phòng tối đen, Ninh Hòa không nhìn rõ vẻ mặt chết lặng của anh.
Ninh Hòa nghe xong, như bị đánh một gậy vào đầu, đầu óc choáng váng, lúc này cô chỉ có một suy nghĩ.
Xong rồi, xong rồi! Sau này cô nói thế nào cũng không được để Hạ Thiệu Xuyên dạy Khiêm Lâm tính toán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây