Nói xong, Dương Quốc Cường đụng vào vai Hạ Thiệu Xuyên, hoàn toàn không nhận ra sự lạnh lẽo trong mắt anh.
“Nhạc phụ này ba ngày hai bữa lại viết thư cho vợ anh, là không tin anh có thể chăm sóc tốt cho hai mẹ con nhà anh à?” Dương Quốc Cường trêu chọc hỏi.
Hạ Thiệu Xuyên quay đầu, đưa tay về phía người đưa thư: “Nhà không có ai, đưa thư cho tôi là được.”
Người đưa thư ngẩn ra, cười đưa thư cho Hạ Thiệu Xuyên: “Được thôi, dạo này chị nhà bận lắm à?”
“Ừ” Hạ Thiệu Xuyên nhàn nhạt đáp một tiếng, nhận lấy thư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây