“Mộc Nam Cẩm, ngươi thật to gan, dám mặc trộm Phi Ngư phục của Cẩm Y Vệ Cửu phẩm trà trộn vào Văn Thư viện. Nếu như bị người khác phát hiện, cho dù có mười cái đầu cũng không đủ cho ngươi chết. Ngươi không muốn sống thì thôi, đừng để liên lụy đến Đường Thiên hộ.”
Mộc Nam Cẩm nhìn xung quanh, ủ rũ nói: “Là Lưu Bá hộ bảo ta đến.”
“Ngươi cảm thấy chúng ta còn tin tưởng ngươi à? Chúng ta nhắc nhở ngươi lần cuối, nếu ngươi không đi, cho dù ngươi là cô nương thì chúng ta vẫn đánh ngươi ra ngoài đấy.”
Trước kia, Mộc Nam Cẩm nói dối bọn họ quá nhiều, hai người Trang Nhạn Phong không thể nào tin nàng được nữa.
“Trang Tổng kỳ, Đỗ Tổng kỳ, đúng là ta gọi nàng đến Văn Thư viện.”
Lưu Bá hộ chờ đã lâu mà không thấy Mộc Nam Cẩm, hắn lập tức chạy ra đây tìm kiếm. Chợt nhìn thấy Mộc Nam Cẩm bị hai người Trang Nhạn Phong ngăn ngoài cửa, vội ngăn trước mặt Mộc Nam Cẩm.
Trang Nhạn Phong giận tái mặt: “Lưu Bá hộ, ngài biết rõ nàng ta có tâm tư khác với Đường Thiên hộ, ngài còn dám gọi nàng ta đến Văn Thư viện. Ngài muốn bị Đường Thiên hộ trách phạt à? Còn nữa, Phi Ngư phục nàng ta đang mặc là sao? Ngài đưa cho nàng ta mặc à?”
Lưu Bá hộ bất đắc dĩ nói: “Hai vị Tổng kỳ không biết rồi, lúc hai người và Đường Thiên hộ đi ra ngoài làm việc hơn nửa tháng, Mộc Nam Cẩm đã được thăng chức làm Cẩm Y Vệ Tòng cửu phẩm.”
“Tòng cửu phẩm? Nàng ta là một tiểu cô nương mà lại được thăng chức thành Cẩm Y Vệ Tòng cửu phẩm?” Trang Nhạn Phong và Đỗ Tán ngơ ngác nhìn Lưu Bá hộ: “Ai thăng cấp cho nàng ta? Ngài đề cử nàng ta sao?”
“Hoàng thượng đề bạt nàng.”
“Hoàng thượng?” Hai người Trang Nhạn Phong càng bất ngờ hơn, cảm thấy Lưu Bá hộ đang nói đùa với bọn họ.
“Ta đang vội dẫn Mộc Nam Cẩm đi gặp Khám Trấn phủ sứ, sau đó sẽ quay lại ngồi xuống nói tỉ mỉ với các ngươi. Mộc Nam Cẩm, cô nương đi theo ta.”
Lưu Bá hộ dẫn Mộc Nam Cẩm vào phòng chữ Giáp số một rồi đóng cửa phòng lại. Tiếp theo, hắn kéo bức tranh sơn thủy trên tường, nền gạch trong phòng vang lên tiếng cạch, xuất hiện cửa vào hầm ngầm.
“Mộc Nam Cẩm, Khám đại nhân muốn ngươi đi theo chúng ta học thẩm vấn phạm nhân.”
Mộc Nam Cẩm bất ngờ nhướng mày: “Bảo ta học thẩm vấn phạm nhân? Vì sao Khám đại nhân lại chọn một cô nương như ta đi thẩm vấn phạm nhân?”
Lưu Bá hộ nói cớ mình đã nghĩ kỹ: “Gần đây, Hoàng thượng muốn mở khoa cử cho nữ nhi nhưng đều bị đại thần phản đối, vì thế Hoàng thượng muốn bồi dưỡng từ nữ Cẩm Y Vệ là cô nương. Mặc dù ngươi chỉ là Tòng cửu phẩm, nhưng chỉ cần ngươi có thể làm ra thành tựu để những người khác biết nữ nhân không thua kém nam nhân, các đại thần sẽ không phản đối Hoàng đế mở khoa cữ cho nữ nhi nữa. Đây là cơ hội để ngươi biểu hiện, đừng để Hoàng thượng và Khám đại nhân thất vọng. Hơn nữa, nếu làm tốt chuyện này có thể được thăng quan.”
Hắn nói xong, thầm giơ ngón tay cái cho mình ở trong lòng, cảm thấy mình viện lý do này quá tốt, ngay cả chính hắn cũng tin.
Mộc Nam Cẩm trực ở Thái Kim điện gần nửa tháng, đương nhiên biết chuyện trong triều tranh cãi ngất trời vì muốn mở khoa cử cho nữ nhi. Những đại thần không đồng ý mở khoa cử cho nữ cho rằng nữ tử không tài chính là đức, cảm thấy mọi phương diện của nữ nhân không bằng nam nhân. Bọn họ còn cho rằng nữ nhân nên ở nhà giúp phu quân dạy con, hiếu kính công bà, xuất đầu lộ diện chính là làm bại hoại thuần phong mỹ tục.
Tư tưởng cổ hủ như thế thật sự khiến người ta chán ghét, khiến nàng rất muốn vả mặt đám đại thần kia.
Mộc Nam Cẩm nhìn cửa hầm đen như mực.
[Bên trong tối như vậy, không phải muốn diệt khẩu chứ?]
Lưu Bá hộ: “...”
Diệt khẩu là chuyện không thể nào.
Mục đích thực sự của Khám Triều Nham là lợi dụng tiếng lòng của Mộc Nam Cẩm để hiểu rõ trọng phạm. Nhưng không chắc chiêu này có thể thực hiện được nên mới gọi Mộc Nam Cẩm đến để thử xem.
Lưu Bá hộ thúc giục: “Nhóm người Khám đại nhân còn đang ở trong ám lao chờ chúng ta, chúng ta đừng lề mề ở đây mất thời gian. Đúng rồi, Đường Thiên hộ cũng ở đó.”
Mộc Nam Cẩm nghe hắn nhấn mạnh Đường Kinh Duệ cũng ở trong ám lao, chợt cảm thấy đau răng.
[Bây giờ, người trên toàn thế giới đều cho rằng ta thích Đường Kinh Duệ, nếu tiếp tục như vậy thì ta sẽ không gả đi được mất. Ta phải nghĩ cách để bọn họ biết ta không còn hứng thú với Đường Kinh Duệ nữa. Hay là bây giờ ta quay đầu rời đi, Lưu Bá hộ kia sẽ không nghĩ ta vẫn thích Đường Kinh Duệ.]