Xuyên Thành Nữ Cẩm Y Vệ, Cả Triều Đình Nghe Tiếng Lòng Của

Chương 23:

Chương Trước Hết Chương

[Dù sao Hoàng hậu cũng xuất thân từ thế gia danh môn, coi trọng lễ nghi phép tắc, không cho phép bất kỳ ai bất kính với hoàng thất, nếu biết có người dám sỉ nhục công chúa thì chắc chắn sẽ trách phạt người đó.]

[Nếu Tuyết Ngọc công chúa không thật sự muốn trách phạt ta, ta có nên giả vờ sợ hãi để nàng ta tưởng rằng ta sợ nàng ta không? Nhưng ta không giả vờ được thì phải làm sao? Khó thật đấy.]

[Phải rồi, ta có thể giả vờ dùng Ngọc Nhan Đan để tạ lỗi với Tuyết Ngọc công chúa. Sau khi bọn họ dùng Ngọc Nhan Đan, biết được công dụng của Ngọc Nhan Đan thì sẽ bỏ ra số tiền lớn để mua đan của ta. Hì hì, cách chào hàng này được đấy, sau này ta có thể kiếm bộn tiền rồi.]

“Ha ha.”

Thái hậu bật cười: “Đúng là một người thú vị.”

Nửa tháng trước, khi nghe được tiếng lòng của Mộc Nam Cẩm, bà chỉ cảm thấy rất kỳ lạ, sau đó không gặp lại nàng nên cũng không có suy nghĩ gì khác. Giờ cuối cùng bà đã hiểu vì sao Hoàng đế lại để nàng ở bên cạnh.

Bởi vì có nàng, cuộc sống trở nên thú vị hơn rất nhiều.

Tuyết Ngọc công chúa khó hiểu: “Hoàng tổ mẫu, người cười gì thế?”

Thái hậu lắc đầu, ngừng cười nói: “Cứ theo ý con, để nàng đợi thêm một lát.”

Bên ngoài đại điện, Mộc Nam Cẩm thấy Thọ công công vẫn chưa đi ra, đoán Thái hậu và Tuyết Ngọc công chúa cố ý bắt nàng đợi ở ngoài chờ bọn họ triệu kiến, bèn dựa vào cây cột bên cạnh ngủ gật.

Cung nữ canh giữ trước cửa điện thấy vậy, vội vàng vào trong bẩm báo.

Tuyết Ngọc công chúa nghe nói Mộc Nam Cẩm ở ngoài ngủ thϊếp đi, tức giận chạy ra ngoài.

“Mộc Nam Cẩm, ngươi đến gặp Thái hậu mà sao lại ngủ.”

Mộc Nam Cẩm ngủ gà ngủ vịt, khi nghe thấy giọng nói của Tuyết Ngọc công chúa, vội mở mắt ra: “Xin lỗi, bởi vì sợ quá nên ngủ thϊếp đi mất.”

Tuyết Ngọc công chúa bị nàng chọc tức đến sôi máu: “Ai lại sợ đến mức ngủ thϊếp đi chứ?”

“Thần.”

“Ngươi...”

“Tuyết Ngọc, để nàng ta vào đi.” Giọng nói của Thái hậu truyền ra từ trong điện.

Tuyết Ngọc công chúa tức tối, trừng Mộc Nam Cẩm: “Hoàng tổ mẫu gọi ngươi vào.”

Mộc Nam Cẩm bước vào đại điện, nhìn thấy Thái hậu đoan trang hiền từ ngồi trên ghế phượng, chắp tay hành lễ: “Tham kiến Thái hậu.”

Hoàng Thái hậu cố ý nghiêm mặt hỏi: “Ngươi có biết ai gia truyền ngươi đến Vĩnh Thọ cung là vì chuyện gì không?”

“Biết.” Mộc Nam Cẩm không nói nhiều, lấy một chiếc bình ngọc ra: “Đây là quà tạ lỗi cho Tuyết Ngọc công chúa.”

Tuyết Ngọc công chúa tò mò cầm lấy bình ngọc: “Đây là cái gì?”

“Ngọc Nhan Đan.”

“Ngọc Nhan Đan? Là thuốc à?” Tuyết Ngọc công chúa chưa từng nghe nói đến loại thuốc này: “Nó có tác dụng gì?”

“Nếu Tuyết Ngọc công chúa dùng, làn da sẽ trở nên trắng trẻo mịn màng hơn, trắng nõn nà giống như da trẻ con. Nếu Thái hậu dùng, sẽ giảm nếp nhăn và tóc bạc, khôi phục lại dung mạo tuổi ba mươi.”

Mắt Tuyết Ngọc công chúa sáng lên: “Hiệu quả thật sự thần kỳ như vậy sao?”

Thái hậu cũng rung động. Bà cũng là nữ nhân. Đương nhiên cũng muốn trẻ mãi không già vĩnh viễn không lão hóa nhưng nếp nhăn và tóc bạc của bà ngày càng nhiều, dù che giấu thế nào cũng không giấu được.

Đang dược ta luyện chế nhất định sẽ làm các người ngạc nhiên.

Mộc Nam Cẩm gật đầu: “Công chúa có thể thử dùng một viên sẽ biết là thật hay giả.”

Tuyết Ngọc Công chúa không tin nàng: “Lỡ như ngươi đưa thuốc độc thì sao?” Mộc Nam Cẩm hỏi ngược lại nàng.

“Ta và công chúa không thù không oán. Tại sao phải đánh đổi tính mạng cả nhà để đầu độc công chúa.”

Tuyết Ngọc Công Chúa nghĩ thấy cũng đúng: “Vậy ngươi lấy đan dược ở đâu ra?”

“Thần không thể nói cho người khác.”

“Không nói cũng là chuyện bình thường ta khá hài lòng với quà tạ lỗi của ngươi, lần sao ngươi không được vô lễ với bổn cung nữa. Được rồi ngươi lui xuống đi.” Tuyết Ngọc Công Chúa nóng lòng muốn thử thuốc.

“Tiểu nhân cáo lui.” Mộc nam Cẩm thức thời lui ra khỏi đại điện.

Tuyết Ngọc Công Chúa lập tức cầm binh nhỏ đến trước mặt thái hậu Hoàng tổ mẫu.

“Người nghĩ Ngọc Nhan đan của nàng ta là thật hay giả?”

Chương Trước Hết Chương

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)