Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Sơn hợp tác làm ăn nên cũng hiểu rõ thêm vài phần, huynh đệ bọn họ hoàn toàn không giống nhau chút nào cả.
Khương Đường cười cười: “Có thể sửa là tốt rồi, không có người nào là hoàn hảo cả. Nhìn Cố Kiến Sơn mà xem, nhìn thì rất tốt đấy nhưng có ích lợi gì chứ, qua mấy ngày nữa lại phải đi rồi. Ta còn phải lo tâm tình của hắn nữa, rõ ràng người sắp đi là hắn mà.”
Lục Cẩm Dao bật cười: “Ta còn tưởng rằng với tính tình Ngũ đệ, Thái Sơn có sụp xuống trước mặt cũng không đổi sắc chứ, hóa ra cũng có lúc khó xử phát sầu thế à.”
“Hắn còn nói với ta, hai nhà mặt ngoài thì không đi lại, nhưng lén lút đi lại cũng không sao.” Khương Đường nói: “Hắn rất nhớ thương các ngươi đấy.”
Khương Đường gắp một miếng thịt cua đầu sư tử, vừa muốn đặt vào miệng liền nghe Lục Cẩm Dao hỏi: “Ngươi chờ một chút, khoan ăn đã, trong này có thịt cua đấy. Cua có tính hàn, ngươi ăn được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây