Vốn nàng nghĩ chỉ là một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, môi mềm khẽ lướt qua. Nhưng đôi môi Cố Kiến Sơn rất lạnh, hắn cũng không nghĩ tới Khương Đường lại có hành động thân mật như vậy. Trong mắt hắn có sự kinh ngạc, cũng có ánh sáng đột ngột nổi lên.
Không đợi bắt lấy tay Khương Đường, người đã lui về phía sau nửa bước.
Trong bóng đêm, Khương Đường khoác áo choàng màu đỏ cam. Mái tóc đen rơi xuống vai, trong mắt mỉm cười. Cố Kiến Sơn cảm thấy Khương Đường cực kỳ xinh đẹp, lại nhìn thấy con dao trong tay phải của Khương Đường, trong lòng lại cảm thấy đau lòng. Sống một mình, Khương Đường mỗi đêm ngủ cũng không yên tâm: “Đóng cửa lại, ta về đây.”
Khương Đường gật đầu: “Chàng đi chậm thôi, về tới nhà đừng vội ngủ, đun chút nước nóng để uống rồi ngâm chân đã… Sáng mai chàng có qua đây ăn cơm không?”
Cố Kiến Sơn đáp: “Có.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây