Khương Đường gật đầu: “Mọi việc đều dễ thương lượng, có gì khó khăn thì người đồng tâm hiệp lực cùng nhau bước qua. Đương nhiên, trong cửa hàng của ta, tuyệt đối không cho phép người nào khuỷu tay quẹo ra ngoài.”
Hai người giúp việc kia đi thì cứ đi, nhưng nếu ngày sau hối hận lại muốn trở về, cũng đừng trách nàng nói chuyện không nể mặt.
Cửa hàng mới có hai chưởng quỹ ba sư phụ nấu ăn, hai người giúp việc bốn người chạy bàn, cộng lại là mười một người, cũng không tính là ít. Chỉ riêng tiền công thì mỗi tháng đã hơn mười lượng bạc.
Khương Đường thuê bọn họ tới đây cũng không phải là để ăn cơm trắng. Nếu làm tốt thì đương nhiên sẽ kiếm được nhiều. Làm không tốt, cũng chỉ có thể cho nghỉ rồi tìm người khác.
Một đám người đồng loạt đáp: “Chủ nhân cứ yên tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây