Lục Anh đối với việc này cũng coi như cảm thấy mỹ mãn, chỉ là ngẫu nhiên sẽ nhớ tới Khương Đường, nghĩ nếu như Khương Đường không rời khỏi Hầu phủ, các nàng ở cùng một chỗ ăn uống, vui vẻ biết bao.
Hiện tại Khương Đường không có ở đây, nàng ấy cũng đi rồi, chỉ còn lại Bội Lan và Tĩnh Mặc.
Ngày Lục Anh đi, Bội Lan khóc đến mức mắt còn sưng hơn nàng ấy, có không nỡ, cũng có thứ khác.
Lục Anh không còn tùy tiện như trước kia, tính tình có thêm vài phần trầm tĩnh, nàng vỗ vỗ bả vai Bội Lan: “Đừng khóc, về sau còn có thể trở về thăm các ngươi.”
Bội Lan vừa nghe, khóc càng to hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây