Lưu đại nương vẫn cảm thấy quái quái, dọc đường đi đều quan sát Cố Kiến Sơn chằm chằm, không phải tiểu tử này thấy Khương Đường lớn lên xinh đẹp mà nổi lên tâm tư xấu xa đó chứ. May là cả đoạn đường Cố Kiến Sơn đều rất quy củ, Lưu đại nương lúc này mới hơi yên tâm.
Đường về nhà cũng không quá xa, mất ba mươi phút đi bộ.
Sau khi về tới Lưu gia, Cố Kiến Sơn dỡ chiếc sọt xuống, Lưu đại tẩu cần dùng thịt và cá, trước tiên là băm nhân, lát nữa là có thể dọn sạp.
Mặt Cố Kiến Sơn không hề đỏ, hơi thở không hề gấp, tiếp tục theo Khương Đường đến Khương gia tính tiền.
Khương Đường quay đầu liếc Cố Kiến Sơn một cái: “Đứng trong sân đợi một lát nhé, bạc không đủ, ta vào nhà lấy thêm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây