Trịnh thị chưa từng cho nhi tức mấy thứ trang sức như vậy, tính tình Hàn thị có hơi không phóng khoáng, xem ra lại đang suy nghĩ miên man rồi.
Hàn thị lúc này chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được, lắc đầu nói: “Mẫu thân thưởng cho nàng… Nhưng nàng lại đem bán.”
Lục Cẩm Dao: “Đại tẩu, mẫu thân thưởng cho Khương Đường, Khương Đường tất nhiên rất biết ơn, cho nên Yến Kỉ Đường có món gì ngon đều sẽ mang đến chính viện một phần. Còn nữa, đại tẩu cũng không hỏi xem vì sao nàng lại được thưởng sao.”
Bất kể là Lục Cẩm Dao nghĩ tới hay không nghĩ tới, chỉ cần là thứ mới mẻ, nàng ấy đã ăn qua thì chắc chắn Trịnh thị cũng đã ăn qua.
Cầm một bộ trang sức đã bán đi để phán tội người ta, thật là làm người khác cười rớt răng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây