Tường Vi tới còn cầm theo niêu lẩu, thuận đường tới mua chút thức ăn.
Niêu lẩu đã được chà rửa sạch sẽ, nàng ấy còn xoa xoa bụng, cứ như thật sự đói sắp xỉu.
Nếu có cái gì bán được, Khương Đường tuyệt đối sẽ không chê tiền.
Nhưng hôm nay không được.
Nàng đưa mắt nhìn sắc trời, nói: “Bên ngoài không có ai bày hàng nên không mua được đồ, ở chỗ ta không có đồ dự trữ, ngươi đi hỏi người khác đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây