Cố Kiến Châu ném tất cả những suy nghĩ trong đầu ra sau gáy, nếu bên kia không cần dùng đến hắn, hắn phải làm một chút việc tốt cho bách tính.
Gánh nước chẻ củi, đun nước vôi rắc vào những nơi hẻo lánh trong lều, đun nước nóng cho lão nhân và hài tử uống. Ngoài ra, Cố Kiến Châu còn đi ra bờ sông xem xét, nước sông đã dâng cao quá bờ, khắp nơi đều là nước màu vàng đất.
Cố Kiến Châu đọc rất nhiều sách, trong đó có một số sách liên quan đến thủy lợi, bây giờ không phải là lúc nên khơi thông đường sông, chỉ có thể chờ mưa tạnh.
Trước thiên tai, sức người quá mức nhỏ bé.
Đến ngày hai tám tháng năm, các nạn dân ăn lương khô tình trạng hồi phục được đôi chút, đến tối các nạn dân cực đói đã có thể xuống đi lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây