Thấy Minh quốc công tỏ rõ sự không cam lòng và ưu phiền khi không thể khôn thoả hiệp, Đông Phương Trường Khanh an ủi nói: “Thực ra, đại hoàng tử cũng chỉ chiếm danh phận đích trưởng tử, nếu xét về quyền thế trong triều đình, tứ hoàng tử vẫn là người vượt trội hơn, trong số rất nhiều hoàng tử, tứ hoàng tử cũng là người có năng lực nhất.”
Minh quốc công lắc đầu: “Thế lực phía sau đại hoàng tử cũng không nhỏ, không nói đến cái khác, chỉ riêng mối quan hệ với quân đội biên quan của Thần Nông đường, đã là một sự trợ giúp khó có thể bỏ qua.”
Đông Phương Trường Khanh lại có cái nhìn khác: “Phụ thân, con lại không nghĩ mối quan hệ giữa Thần Nông đường với quân đội biên quan sẽ là sự trợ giúp của đại hoàng tử, nói không chừng đại hoàng tử sẽ còn gặp phản phệ vì điều này.”
“Phụ thân, người đừng quên rằng, Hoàng thượng là một vị quân chủ không cho phép người khác nhúng chàm và khiêu khích quyền lực của mình.”
“Từ xưa đến nay, tất cả các đời Hoàng thượng đều muốn có quyền kiểm soát tuyệt đối với quân quyền, người nói xem, ngài ấy muốn nhìn thấy đại hoàng tử có dính líu quá sâu đến quân đội biên quan sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây