Sở Diệu không nói nên lời: “Nàng đã nói hết những gì muốn nói rồi, ta còn có thể nói gì được nữa?”
Thời Phù Hân suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta muốn cùng chàng ân ái đến đầu bạc răng long, nhưng ta cũng muốn là chính mình, không thể bởi vì có thêm một người mà ta phải vứt bỏ những thứ khác, đúng không?”
“Chàng là ai?”
“Ngoại trừ là trượng phu của ta ra, chàng còn là Diệu tam công tử của vương phủ, hơn nữa còn là chỉ huy Giám Sát ty, là trọng thần triều đình được Hoàng thượng nể trọng, còn có rất nhiều thân phận khác, chàng sẽ vì chàng là trượng phu của ta mà vứt bỏ những thứ khác sao?”
Sở Diệu không muốn nói chuyện, bưng chén lên bắt đầu im lặng ăn cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây