“Phu nhân, bọn hạ nhân đều đã đến đông đủ, chỉ chờ phu nhân dặn dò.”
Thời Phù Hân thấy cách ăn mặc của bà tử đẹp hơn một chút so với những người khác, bèn hỏi: “Bà là quản sự trong viện?”
Bà tử cười nói: “Phu nhân, lão nô họ Khúc, là bà vú của tam gia, vẫn luôn chịu trách nhiệm mọi chuyện trong viện của tam gia.”
Thời Phù Hân “ừ” một tiếng: “Cứ để hạ nhân chờ đi, ta đói bụng rồi, ăn cơm sáng trước đã.”
Khúc ma ma sửng sốt một chút, sau đó nở một nụ cười gượng gạo, khi Thời Phù Hân nhìn về phía này với mặt không cảm xúc, bà ta mới cúi người lui ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây