Lúc trước khi Diệu ca theo đuổi Đông Phương Vân Dung cũng như vậy, nói buông tay là buông tay, không chút lưu luyến nào.
Sở Khiêm xoa cằm: “Nhắc mới thấy, thực sự là như vậy.”
Sở Diệu nhàn nhạt nói: “Khi làm việc gì đó, chẳng phải là cầm được thì cũng buông được sao? Ta có thể lựa chọn ngươi, nhưng không nhất thiết phải là ngươi, vậy thì cần gì phải dây dưa chứ?”
Sở Khiêm và Mạnh Mặc Linh đưa mắt nhìn nhau một cái, đồng thanh nói: “Đúng là quá lạnh lùng.”
Sở Diệu không quan tâm đến hai người bọn họ, cảm thấy hai người này không cùng đẳng cấp với mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây