Chẳng bao lâu sau, Sở Diệu đã không thể nhìn thấy đội ngũ của Diệp Mặc nữa: “Đi thôi, còn rất nhiều chuyện phải xử lý.”
Mạnh Mặc Linh vội vàng đuổi theo, nghĩ đến việc trong khoảng thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện, hắn ta tán thành với câu nói của Sở Diệu: “Diệu ca, huynh nói không sai, bất kể thế nào đi nữa, Diệp Mặc làm tốt hơn nhiều so với Liễu hầu gia.”
“Lúc trước Đặc Giám ty và Đặc Sát ty hợp tác với nhau rất ăn ý, ít chuyện và Bình Yên, nhưng kể từ khi Liễu hầu gia chưởng quan Đặc Sát ty, công việc của chúng ta tăng lên theo cấp số nhân, rắc rối khắp nơi.”
Ánh mắt Sở Diệu hơi trầm xuống, lúc Diệp Mặc đảm nhận chức vụ chỉ huy của Đặc Sát ty, mặc dù đã thay Hoàng thượng giết chết không ít quan viên oan uổng, nhưng thực sự đã giữ gìn triều cục ổn định.
Nhưng Liễu hầu gia vừa mới tiếp nhận, vì muốn thể hiện năng lực và giúp tứ hoàng tử tranh thủ được nhiều lợi ích hơn nữa, ông ta thường xuyên rãnh rổi kiếm chuyện, khiến nhiều nơi chìm đắm trong chướng khí mù mịt, rắc rối không thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây