Vĩnh Thọ quận chúa nhìn thuốc viên, nàng ta do dự một chút, cuối cùng vẫn ngửa đầu nuốt xuống.
Đã uống nhiều loại thuốc đắng như vậy, một viên này có là gì.
Uống thuốc của người ta, cho dù không có hiệu quả đi nữa, Vĩnh Thọ quận chúa cũng không tiện trách cứ điều gì, xoay người lại nhìn về phía ba mẫu tử Kim Nguyệt Nga: “Các ngươi có thể về rồi.”
Thái độ gọi thì đến, vẫy thì đi này…
Thời Phù Hân âm thầm hít một hơi thật sâu, nhẫn nhịn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây