Nhìn thấy Diệp Mặc đến, trong mắt Đỗ Đan Nhạn loé lên sự vui mừng.
Diệp Mặc xoay người lại, nhìn về phía Đỗ Đan Nhạn.
Sau khi tỉnh dưỡng hơn nửa tháng, vết thương của Đỗ Đan Nhạn đã tốt hơn không ít, chỉ là sắc mặt vẫn còn có chút tái nhợt.
“Xin lỗi đã làm liên luỵ đến ngươi.”
Đỗ Đan Nhạn mỉm cười: “Diệp chỉ huy, ngài đừng nói vậy, có thể kết giao với ngài, ngài đã giúp ta thoát khỏi không biết bao nhiêu rắc rối, nhưng chuyện gì cũng có lợi có hại, ta được ngài che chở, chịu chút chuyện cũng là chuyện đương nhiên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây