Sở Thanh Hoan nhìn hắn: “Nếu ngươi giúp ta giết Diệp Mặc, ta sẽ nói với ngươi.” Thấy Sở Diệu không nói lời nào, lại nói thêm: “Ngươi tiến vào Luân Hồi điện là vì muốn Vinh vương phủ và người đời xem trọng liếc mắt nhìn ngươi một cái đúng không?”
“Đáng tiếc, mặc dù ngươi kế thừa nội lực của tuyệt điên nhưng lại bị Hoàng thượng phái đến làm thống lĩnh của Đặc Giám ty, ngươi đã làm không ít công việc mệt nhọc bẩn thỉu nhưng Hoàng thượng lại không cho ngươi một thân phận quang minh chính đại.”
“Ngay cả cô nương của Minh quốc công phủ mà ngươi cầu thú cũng bị người khác ngăn cản, có lẽ ngươi cũng không muốn sống một cuộc sống ẩn mình trong bóng tối, không được người khác tán thành, cũng như bị người khác khinh thường này đúng không?”
Nghe nói như vậy, sắc mặt Sở Diệu không ngừng dao động, hắn nhìn bà ta: “Qủa nhiên ngươi rất giỏi thao túng người khác?”
Sở Thanh Hoan cười nhạo thành tiếng: “Không phải ta giỏi thao túng người khác, mà là con người đều có dục vọng và nhu cầu, ta chỉ nhìn thấy điều này tận sâu trong lòng các ngươi mà thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây