Khi nhìn thấy ba tên sát thủ đầu tiên là tuyệt vọng, sau đó lại có vẻ thoải mái nhẹ nhõm, tiếp theo, miệng bắt đầu nhai nuốt, sắc mặt Thời Phù Hân thay đổi, chộp lấy những viên trân châu vốn được chuẩn bị để làm đồ trang trí cho quần áo ở trong xe ngựa nhanh tay bắn ra ngoài.
Đáng tiếc, vẫn chậm một bước.
Cả ba người đều đã uống thuốc độc.
Nhìn ba người độc phát mà chết, Thời Phù Hân nhíu mày dặn dò Tiểu Phương rời đi, trước khi đi vào bá phủ, nàng căn dặn: “Chuyện hôm nay không được nói với người khác.”
Nhưng vừa mới bước xuống xe ngựa, Thời Phù Hân đã xách váy lên chạy như bay đi đến Phù Thuý quán nơi Thời Phù Âm ở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây