“Nhạc Âm, huynh xuất hiện đi, dù sao cũng phải để ta gặp huynh một lần trước khi chết chứ.”
“Sao vậy? Chúng ta là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, huynh thậm chí còn không muốn gặp mặt ta lần cuối sao?”
Khi máu mũi càng lúc chảy càng nhiều, hốc mắt lỗ tai cũng bắt đầu đau đớn, Nhạc Vũ nở một nụ cười buôn bã, dùng mu bàn tau lau sạch máu tươi tràn ra từ khoé miệng: “Sư huynh, huynh thật tàn nhẫn.”
Nàng ta vừa dứt lời, trong tầm mắt đã trở nên đỏ hồng mông lung của Nhạc Vũ xuất hiện một người thiếu nữ đội mũ có rèm màu hồng nhạt ôm một cây đàn cổ vừa đàn vừa đi ra.
“Ngươi là ai?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây