Mấy năm nay, những gì bọn họ ăn nếu không phải là thức ăn ôi thiu thì cũng là đồ ăn thừa của đám thuộc hạ Ma Ưng, cuộc sống đó thực sự không bằng cả heo chó.
Sau khi ăn no và phát tiết trong chốc lát, hai người cởi quần áo bẩn trên người ra, cứ thế nằm trên giường nghỉ ngơi.
“Này, ngươi cảm thấy thế nào về người đã cứu chúng ta.”
“Việc thấy thế nào quan trọng lắm sao?”
“Đúng vậy, không quan trọng, chỉ là có chút đau lòng, hai toà hải đảo của nhà ta là tài sản tích luỹ mấy đời, cứ thế mất một nửa trong tay ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây