Nghe vậy, Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm cười: “Nếu muội chủ động mở miệng thì sẽ đánh mất quyền chủ động, muội sẽ không đặt bản thân mình vào thế bị động đâu.”
Thời Phù Hân chỉ vào trán muội muội một cái: “Muội đấy, thực sự không biết muội học được những thứ này từ đâu, đã là người một nhà con so đo đến chuyện này?”
Thời Phù Hân nghiêm túc nhìn Thời Phù Âm: “Tỷ tỷ đừng bao giờ xem thường hình thức ở chung giữa người nhà với nhau. Những nơi như gia đình này, nếu tốt thì sẽ là nơi trú ẩn an toàn, nếu không tốt thì nó sẽ trở thành vũng bùn trói buộc bản thân.”
Thời Phù Âm hiểu rõ ý của muội muội, cũng biết muội muội không muốn bị người khác trói buộc, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Bây giờ tổ phụ tổ mẫu không muốn chủ động giúp đỡ, muội phải làm gì đây?”
Thời Phù Hân cười hừ một tiếng: “Bọn họ muốn nhân cơ hội này thuần phục muội, yêu cầu muội làm bất cứ chuyện gì cũng phải coi bọn họ như một người cầm đâu và ngoan ngoãn nghe theo, làm sao muội có thể để bọn họ như ý nguyện được chứ? Không có Thời gia, muội không thể sống được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây