Thời Định Hạo vẫn lo lắng: “Tỷ tỷ, liệu người của Thiên La môn có đi theo tiêu cục đuổi đến kinh thành không?”
Thời Phù Hân nhìn thấy trên mặt đệ đệ mang theo sự tự trách, bèn cười nói: “Bọn họ muốn đuổi đến kinh thành cũng là chuyện tốt.” Nói rồi, nàng vỗ vào bả vai hắn ta.
“Cửu Lang, chuyện hộ tống vàng bạc đến tây bắc đệ hoàn thành rất tốt, việc thổi thập diện mai phục cũng không sai, đi đường dài suốt hơn hai tháng trời, đệ cứ nghỉ ngơi thật tốt, những chuyện còn lại còn có tỷ và ca ca tỷ tỷ mà.”
Thời Phù Âm cũng nói theo: “Đúng vậy, đệ có thể bình yên vô sự trở về là tốt lắm rồi, những chuyện khác không quan trọng.”
Thấy ca ca tỷ tỷ không trách cứ mình, tảng đá đè nặng trong lòng Thời Định Hạo cuối cùng cũng được rơi xuống, sắc mặt cũng trở nên nhẹ nhàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây