“Ca ca của ta là do Hạ Hầu lão quốc công dạy dỗ, nếu ngươi thực sự quan tâm đến học thức của huynh ấy thì đi hỏi lão quốc công chẳng phải sẽ biết sao?”
Kiều Tâm Ngữ nghẹn họng, tức giận trừng mắt nhìn Thời Phù Hân, cuối cùng thốt ra một câu: “Mặc kệ ngươi.”
Thấy Kiều Tâm Ngữ tức giận rời đi, Thời Phù Hân bật cười lắc đầu, lấy ra một cuốn sách còn trống, tiếp tục biên soạn sách huấn luyện y học.
Trưa hôm đó khi tan học, Thời Phù Hân nhanh chóng thu dọn bút mực sách vở xong xuôi, vừa mới đi ra khỏi phòng học thì đã bị Kiều Tâm Ngữ ngăn cản.
Thời Phù Hân nhướng mày nhìn Kiều Tâm Ngữ, bình thường cô nương này kiêu ngạo giống như chim khổng tước, nhưng hôm nay lại chủ động tìm đến nàng hai lần, chắc chắn là có chuyện gì đó muốn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây