Kim Quế bị nụ cười này làm cho choáng váng không thôi.
Thành thật mà nói, cả nhà tứ lão gia ngoại trừ hơi đen một chút ra, dung mạo thực chất không tồi, không hề thua kém với các cô nương thiếu gia khác trong phủ.
Khi Kim Quế đang ngây người thì Thời Phù Hân đã bước đến trước bàn trang điểm ngồi xuống, mái tóc đen như thác nước cứ thế tự nhiên buông xõa xuống.
“Mái tóc của cô nương thực sự rất đẹp, vừa đen vừa bóng mượt.” Kim Quế bước đến: “Để nô tỳ giúp cô nương chải tóc nhé.”
Thời Phù Hân đang nhìn chính mình trong gương đồng, mặc dù gương đồng còn có thể coi là rõ ràng, nhưng nàng vẫn rất nhớ nhung kính pha lê, không nhịn được mở miệng nói: “Chẳng lẽ trong kinh thành không có gương pha lê sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây