“Có nghe không hả?” Trần Vân đe dọa: “Lần sau gặp chuyện gì thì nói với cô giáo để cô giải quyết cho. Còn không thì về nhà nói với mẹ... hoặc là cha con cũng được. Nếu con lại tùy tiện đánh nhau với bạn học thì cứ chờ về nhà bị đánh đi!”
Thiết Trụ muốn làm mẹ kế hết giận, kết quả là mình bị dạy dỗ nên bây giờ cậu cảm thấy hơi uất ức.
Trần Vân biết đứa nhỏ này rất độc lập, không thuyết phục được cậu thì nhất định cậu sẽ không nghe lời.
“Mẹ biết con chỉ muốn tốt cho mẹ, nhưng là con người ấy à, đang ở nơi nào thì phải tuân theo quy định nơi đó. Giải quyết bằng bạo lực cũng không phải một cách tốt. Ví dụ như ngày hôm nay con đánh Lý Tam Oa vậy. Khi đánh cảm thấy rất hả giận nhưng sau đó chẳng phải mẹ cậu ta lại tìm tới tính sổ sao?”
Thiết Trụ đáp: “Chẳng phải bà ta bị cưỡng chế bắt rời đi rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây