Dù bình thường cậu rất sùng bái Trịnh Vệ Hoa, nhưng lúc này đã quên hết, chỉ còn cảm thấy vô cùng chán ghét cha mình, nói xong nhịn không được liền rơi hai giọt lệ.
Bởi vì là anh cả trong nhà, Thiết Trụ luôn thể hiện sự trưởng thành hơn mấy bạn cùng trang lứa một chút. Tính tình của cậu rất rất bướng bỉnh, thực sự hiếm khi thấy cậu thương tâm thành như vậy.
Trần Vân bên cạnh thấy mình nên an ủi cậu một chút, một mặt lại thấy lời Thiết Trụ có hơi buồn cười khiến cô khó lòng nghiêm túc được.
Cô hắng giọng: “Khụ, nếu không phải con ruột thì cha nuôi con làm gì?”
Thiết Trụ bị câu hỏi này làm cho bối rối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây