Trần Hữu Kim nói với bà ấy: “Vệ Hoa đi tham gia quân ngũ. Bộ đội người ta có quy định của người ta cả, họ bảo làm gì thì mình làm nấy thôi. Bà tưởng ai cũng giống bà à?”
“Tôi làm sao nào? Ông cảm thấy tôi không tốt thì đừng có ăn cơm nữa.” Tiếu Nguyệt Trân đáp trả một câu rồi lại nhìn về phía Trịnh Vệ Hoa: “Không phải mẹ nói con không tốt, chỉ là ở xa quá muốn gặp cũng không được.”
Trịnh Vệ Hoa gật đầu: “Đúng là thế thật.”
Anh quay đầu sang nhìn Trần Vân đang cúi gằm mặt ăn cơm, lời nói theo quân lượn một vòng trong miệng rồi lại nuốt xuống, nói sang mấy chuyện thú vị mình trải qua trong đơn vị để dời chủ đề.
Sau khi dùng bữa xong thì trời đã sắp tối rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây